“Kim Đan.”
Người mặc bạch bào lơ lửng giữa không trung, giọng nói mang theo vẻ trêu đùa như mèo vờn chuột: “Kim Đan của Phó gia ở đâu? Chỉ bằng mấy con rối này mà cũng muốn cản ta, Thiên Hồ chân nhân sao?”
Cam Mộc Uyển không đáp, chỉ âm thầm tăng tốc độ rút lui của đệ tử. Tốp thứ hai, thứ ba đã an toàn được truyền tống đi.
“Nếu Phó gia không có ai, Thiên La Sơn này, bản tọa xin nhận lấy.” Thiên Hồ chân nhân nâng tay ngưng tụ ra một bàn tay khổng lồ màu xanh nước biển, vỗ xuống lõi khu mỏ.